Ngõ Phùng Hưng nhỏ, tối om, mùi bún chả khói than còn vương trên tường gạch cũ. Rẽ vào số 36, nhấn mã số trên hộp khóa điện tử, cánh cửa sắt nặng trịch mở ra… và bạn sẽ không tin nổi mình vẫn đang ở Hà Nội.
Fusion Apartment 2BR – Hoan Kiem Lake – Bright – Kitchen – Wash – Lift – Self checkin (tên dài như một lời thú tội của dân digital nomad) là một căn hộ 80m² sáng choang nằm ở tầng 12 của một toà nhà cũ được cải tạo lại. Thang máy chạy vèo cái đã lên tới nơi, cửa vừa mở là thấy cả Hồ Gươm lấp lánh ngay trước mặt như thể ai đó vừa treo một bức tranh sống vào tường.
Căn hộ này không có lễ tân, không có nhân viên, không có tiếng “dạ thưa quý khách”. Chỉ có một tin nhắn Zalo lúc 14h59: “Mã cửa là 1987*. Tủ lạnh có 4 lon bia Hà Nội lạnh sẵn, trứng + pate + bơ để sáng mai tự làm bánh mì. Cứ tự nhiên như ở nhà. Có gì nhắn mình, 2h sáng vẫn rep.”
Và đúng thật, nó là nhà.
Phòng khách rộng rãi, sáng trắng, sofa IKEA xám nhạt dài 3 mét, có thể kéo ra thành giường đôi thứ ba. Bàn ăn gỗ sồi 6 chỗ, phía trên là đèn dây Edison, tối bật lên là thấy Hà Nội cũ hiện ra như phim Trình Bày. Cửa sổ kính suốt từ sàn tới trần, mở toang là gió hồ Gươm thổi vào mát lạnh, nghe rõ cả tiếng cụ bà bán bánh tẻ dưới đường rao lúc 6h sáng.
Hai phòng ngủ:
Bếp là nơi khiến người ta “quay xe” ở lại thêm một tuần:
Phòng tắm có hai cái: một vòi sen mưa + bồn tắm nhỏ cho phòng master, một vòi sen đứng + máy giặt sấy Electrolux 10kg riêng (giặt xong treo ban công 20 phút là khô cong nhờ gió hồ).
Vị trí thì “ăn gian” hết mức:
Không buffet sáng, không spa, không đưa đón sân bay. Nhưng bù lại bạn có:
Fusion Apartment 2BR không dành cho ai thích được phục vụ. Nó dành cho những kẻ muốn sống thật ở Hà Nội: sáng ngủ dậy pha phin cà phê, đứng ban công nhìn người ta thả diều, tối nấu bò né 3 nắng mời bạn bè, nửa đêm mở cửa sổ nghe tiếng xe điện leng keng quanh hồ, rồi tự nhủ: “Thôi mai lại ở thêm một ngày nữa vậy.”