Có một con phố nhỏ tên là Lê Thái Tổ, nơi Hồ Gươm chỉ cách bạn đúng 4 phút đi bộ chậm, và ở đó, Hanoi Dalvostro Valentino Hotel & Spa đứng lặng lẽ như một quý ông Ý lạc loài giữa lòng Hà Nội.
Cánh cửa kính cao hai tầng vừa mở ra đã thấy mùi hoa ly tươi quyện với tinh dầu cam bergamot Ý phảng phất, như thể bạn vừa bước từ vỉa hè Hà Nội nóng 38 độ sang một biệt thự ở vùng Tuscany trong tích tắc. Tên khách sạn nghe dài thật: Hanoi Dalvostro Valentino Hotel & Spa, nhưng người ta chỉ cần gọi tắt là “Valentino” là đủ để dân sành ở Hà Nội hiểu ngay: đây là nơi mà chỉ cần check-in một lần là muốn quay lại mãi mãi.
Sảnh nhỏ mà sang trọng đến mức khiến bạn tự nhiên đứng thẳng lưng hơn: đèn chùm Murano thủ công, sàn đá cẩm thạch Calacatta nhập từ Ý, sofa da bò Ý màu kem sữa, và một góc vườn thẳng tắp trồng olive, oải hương và hoa hồng bụi – giữa phố cổ mà có vườn kiểu này thì chỉ có thể là phép màu.
Phòng thì đẹp kiểu “muốn khóc”. Có năm loại, nhưng loại nào cũng khiến bạn quên luôn khái niệm khách sạn 4 sao thông thường:
Mọi phòng đều có:
Buffet sáng ở nhà hàng Valentino tầng 2 là một bữa tiệc thực sự: đầu bếp người Ý chính gốc đứng nướng pizza Margherita bằng lò củi ngay tại chỗ, bên cạnh là góc phở bò Kobe tái lăn, bún chả nướng than hoa, bánh cuốn tôm hồ Tây, rồi cả trứng benedict, croissant bơ Pháp, góc charcuterie với prosciutto 24 tháng, phô mai Parmesan cắt tại bàn. Cà phê thì pha bằng máy La Marzocco, latte art vẽ hình tháp Rùa hay hoa sen tùy tâm trạng.
Spa ở đây không gọi là spa, người ta gọi là “nơi linh hồn được tắm”. Phòng treatment lát gỗ óc chó, mùi tinh dầu Ý thoang thoảng, nhân viên được đào tạo ở Florence về. Massage signature 90 phút kết hợp đá nóng Himalaya và dầu argan khiến bạn ngủ quên luôn trên bàn. Có cả phòng xông hơi ướt mùi lá khuynh diệp và bể sục nước nóng ngoài vườn.
Dịch vụ thì “đỉnh của chóp”:
Vị trí thì không còn gì để nói:
Valentino không chỉ là khách sạn. Nó là một lời tỏ tình của nước Ý dành cho Hà Nội, và mỗi khách bước vào đều trở thành nhân vật chính trong câu chuyện tình ấy.